Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

Lãnh nhận & sinh lời

Nhật tác
Quang Thiêm
Lời Chúa: Lc 19,11-2811 Khi ấy, Đức Giê-su kể cho dân chúng nghe dụ ngôn, vì Người đang ở gần Giê-ru-sa-lem và vì họ tưởng là Triều Đại Thiên Chúa sắp xuất hiện đến nơi rồi. 12 Vậy Người nói: "Có một người quý tộc kia trẩy đi phương xa lãnh nhận vương quyền, rồi trở về. 13 Ông gọi mười người trong các tôi tớ của ông đến, phát cho họ mười nén bạc và nói với họ: "Hãy lo làm ăn sinh lợi cho tới khi tôi đến." 14 Nhưng đồng bào ông ghét ông, nên họ cử một phái đoàn đến sau ông để nói rằng: 'Chúng tôi không muốn ông này làm vua chúng tôi.'
15 "Sau khi lãnh nhận vương quyền, ông trở về. Bấy giờ ông truyền gọi những đầy tớ ông đã giao bạc cho, để xem mỗi người làm ăn sinh lợi được bao nhiêu. 16 Người thứ nhất đến trình: 'Thưa ngài, nén bạc của ngài đã sinh lợi được mười nén.' 17 Ông bảo người ấy: 'Khá lắm, hỡi đầy tớ tài giỏi! Vì anh đã trung thành trong việc rất nhỏ, thì hãy cầm quyền cai trị mười thành.' 18 Người thứ hai đến trình: 'Thưa ngài, nén bạc của ngài đã làm lợi được năm nén.' 19 Ông cũng bảo người ấy: 'Anh cũng vậy, anh hãy cai trị năm thành.'20 Rồi người thứ ba đến trình: 'Thưa ngài, nén bạc của ngài đây, tôi đã bọc khăn giữ kỹ. 21 Tôi sợ ngài, vì ngài là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo.' 22 Ông nói: 'Hỡi đầy tớ tồi tệ! Tôi cứ lời miệng anh mà xử anh. Anh đã biết tôi là người khắc nghiệt, đòi cái không gửi, gặt cái không gieo. 23 Thế sao anh không gửi bạc của tôi vào ngân hàng? Có vậy, khi tôi đến, tôi mới rút ra được cả vốn lẫn lời chứ!' 24 Rồi ông bảo những người đứng đó: 'Lấy lại nén bạc nó giữ mà đưa cho người đã có mười nén.' 25 Họ thưa ông: 'Thưa ngài, anh ấy có mười nén rồi!' 26 -'Tôi nói cho các anh hay: phàm ai đã có, thì sẽ được cho thêm; còn ai không có, thì ngay cái nó đang có cũng sẽ bị lấy đi. '27 "Còn bọn thù địch của tôi kia, những người không muốn tôi làm vua cai trị chúng, thì hãy dẫn chúng lại đây và giết chết trước mặt tôi.'"28 Nói những lời ấy xong, Đức Giê-su đi đầu, tiến lên Giê-ru-sa-lem.


Suy niệm: 
Dụ ngôn cho ta biết sự tín nhiệm của vị vua đối với các đầy tớ. Vua đi xa, để lại cho đầy tớ của mình sử dụng số bạc tuỳ theo khả năng và sự khôn ngoan của họ. Vua không can thiệp chút gì về cách sử dụng tiền của các đầy tớ. Điều quý nhất mà Thiên Chúa ban cho con người chính là sự tự do. Có người dùng tự do của mình để phát triển bản thân, giúp ích cho đời. Có người lạm dụng tự do để làm sai mục đích Chúa muốn. Nhưng dù con người có thế nào đi nữa Thiên Chúa vẫn không lấy lại tự do đã ban cho con người. Tuy nhiên mỗi người phải chịu trách nhiệm về cuộc sống của mình. Thiên Chúa vẫn mong chờ chúng ta biết sử dụng tự do để sinh lợi thật nhiều trong đời sống thiêng liêng.
Sống Lời Chúa: Siêng năng tham gia trong các việc đạo đức, dẹp bỏ tính ươn lười, trễ nải.

Cầu nguyện: 
Lạy Chúa, xin cho chúng con biết dùng tự do Chúa ban mà sinh nhiều hoa trái thiêng liêng trong đời sống chúng con. Amen.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét